Pages

Tuesday, November 30, 2010

Lệ Đá


Hỏi đá xanh rêu bao nhiêu tuổi đời
Hỏi gió phiêu du qua bao đỉnh trời
Hỏi những đêm sâu đèn vàng héo hắt
Ái ân bây giờ là nước mắt
Cuối hồn một thoáng nhớ mong manh

Thuở ấy tôi như con chim lạc đàn
Xoải cánh cô đơn bay trong chiều vàng
Và ước mơ sao trời đừng bão tố
Để yêu thương càng nhiều gắn bó
Tháng ngày là men say nguồn thơ

Tình yêu đã vỗ cánh rồi
Là hoa rót mật cho đời
Chắt chiu kỷ niệm dĩ vãng
Em nhớ gì không em ơi !

Mầu áo thiên thanh thơ ngây ngày nào
Chìm khuất trong mưa mưa bay dạt dào
Đọc lá thư xưa một trời luyến tiếc
Nhớ môi em và màu mắt biếc
Suối hẹn hò trăng xanh đầu non.

Bài Không Tên Số 8



Chiều thơm, du hồn người bềnh bồng
Chiều không, im gọi người đợi mong
Chiều trông cho mềm mây ươm nắng
Nắng đợi chiều nắng say
Nắng nhuộm chiều hây hây

Ngày đi qua vài lần buồn phiền
Người quen với cuộc tình đảo điên
Người quên một vòng tay ôm nhớ
Có buồn nhưng vẫn chưa bao giờ bằng hôm nay

Vắng nhau một đêm, càng xa thêm ngàn trùng
Tiếc nhau một đêm, rồi mai thêm ngại ngùng
Bao lâu rồi tiếc, những ngày còn ấu thơ
Lần tìm trong nụ hôn lời nguyền xưa mặn đắng

Về đâu, tâm hồn này bềnh bồng
Về đâu, thân này mòn mỏi không
Về sau và nhiều năm sau nữa
Có buồn nhưng vẫn chưa bao giờ bằng hôm nay

Sans Elle




Je la connais depuis longtemps
Et moi je l'aime .
Mais elle est encore une enfant
C'est mon problème .
Pourtant elle m'a dit un jour
Que j'étais son premier amour
Oui mais elle a que dix sept ans
Elle est plus douce qu'un printemps.

Sans elle mon coeur s'ennuie
Près d'elle tout me sourit
Sans elle mes jours sont gris
C'est elle qui est ma vie .
Sans elle j'ai le coeur lourd
Je l'aime et pour toujours
Près d'elle je suis si bien
Sans elle je ne suis rien.


Từ mãi kiếp trước khi tôi quen em,
Và tôi đã trót yêu ..
Nhớ đến những lúc trong em ngây thơ
Nhìn tôi qua giấc mơ ..

Một ngày cuộc tình đầu sẽ cho em
Nghe câu yêu đương lòng vương thương nhớ
Và dù người tình là gió ngây thơ
Nhưng nghe như Xuân tươi thắm trong mơ ..

Xa em rồi, tim tôi sầu nhớ
Bên em chiều nắng tươi rực rỡ
Xa em rồi không gian mù tối
Em như vì sao trên bầu trời ..

Xa em rồi tim tôi rạn vỡ
ôi muôn đời sống trong niềm nhớ
Bên em thời gian như rực sáng
Xa em rồi không gian ly tan ..


Yêu



Yêu
Văn Phụng

Yêu là lòng bâng khuâng
nhớ hay thương một chiều thu vương
gió êm đưa xào xạc tre thưa
lá rơi rơi, rơi tả tơi

Yêu là tình dâng cao
gió lao xao ngả hàng phi lau
phút ái ân đắm say tâm hồn
nhớ mãi đêm nào bên nhau

Thôi yêu dấu mà chi
ngày vui sẽ bỗng đôi lòng chia xa
hồn tàn hơi buốt giá
khi mùa xuân qua úa phai ngàn hoa

Nhớ thương bao nhiêu một người thân yêu
đã đi xa về miền hoang liêu
những trang thư là hành trang theo
cố nhân ơi giận hờn chi nhau

Yêu là thêm thương đau
với xót xa lệ tình khôn lau
biết nói sao những khi âu sầu
những khi uá nhầu tâm tư


Nắng Chiều



F

Qua bến nước xưa lá hoa về chiều
lạnh lùng mềm đưa trong nắng lưa thưa
khi đến cuối thôn chân bước không hồn
Nhớ sao là nhớ đến người ngày thơ

Anh nhớ trước đây dáng em gầy gầy
Dịu dàng nhìn anh đôi mắt long lanh
Anh nhớ bước em khi nắng vương thềm
Má em mầu ngà tóc thề nhẹ vương

Nay anh về qua sân nắng
chạnh nhớ câu thề tim tái tê
chẳng biết bây giờ
người em gái duyên ghé về đâu
Nay anh về nương dâu úa
giọng hát câu hò thôi hết đưa
hình dáng yêu kiều
kề hoa tím biết đâu mà tìm

Anh nhớ xót xa dưới tre là ngà
Gợn buồn nhìn anh em nói em nói: "Mến anh!"
Mây lướt thướt trôi khi nắng vương đồi
Nhớ em dịu hiền nắng chiều ngừng trôi...